Đề bài: Suy nghĩ về im lặng theo quan điểm của Pythagos và Martin Luther King qua ý kiến sau:
Pythagos từng nói: “Im lặng là cấp độ cao nhất của sự khôn ngoan. Ai không biết im lặng là không biết nói”.
Còn Martin Luther King lại phát biểu: “Cuộc sống chúng ta bắt đầu chấm dứt ngay trong cái ngày mà chúng ta giữ im lặng trước những vấn đề hệ trọng”.
Anh/ Chị hãy viết một bài văn ngắn (khoảng 400 chữ) trình bày suy nghĩ của mình về 2 ý kiến trên.
Bài làm
1. Giải thích ý kiến
– Câu nói của Pythagos:
+ Im lặng là cấp độ cao nhất của sự khôn ngoan – im lặng là không nên nói, cấp độ cao nhất là đề cao giá trị của sự im lặng, không nói trong cuộc sống.
+ Ai không biết im lặng là không biết nói”- Xem im lặng là cách xử thế khôn ngoan nhất của con người trong cuộc sống. Từ nền tảng của sự im lặng khôn ngoan đó, con người sẽ biết nên nói lúc nào và nói những gì.
– Câu nói của Martin Luther King “Cuộc sống chúng ta bắt đầu chấm dứt ngay trong cái ngày mà chúng ta giữ im lặng trước những vấn đề hệ trọng” : nói về tác hại của sự im lặng trước những vấn đề hệ trọng, con người cần phải lên tiếng, cần phải nói.
=> Hai ý kiến có vẻ đối lập nhưng không hề mâu thuẫn, chúng bổ sung cho nhau để cùng mang đến cho ta bài học bổ ích về cách xử thế trong cuộc sống – phải biết im lặng khi cần thiết nhưng cũng phải biết dũng cảm lên tiếng trong những trường hợp nhất định.
2. Bàn luận
-“Im lặng là cấp độ cao nhất của sự khôn ngoan. Ai không biết im lặng là không biết nói”
+ Im lặng để giữ bí mật cho quốc gia, cho công việc, cho một ai đó, để có thể tránh những tổn hại nhất định.
+ Im lặng để lắng nghe, chia sẻ với người khác, để học hỏi, để thể hiện sự tôn trọng.
+ Im lặng thể hiện sự điềm tĩnh, suy nghĩ chín chắn, nhận thức sâu sắc trước khi nói hay hành động giúp đạt hiệu quả cao trong giao tiếp, công việc; giữ hoà khí trong những xung đột, va chạm.
+ Im lặng để cảm nhận vẻ đẹp của cuộc sống quanh mình, để di dưỡng tâm hồn.
– Nhưng “Cuộc sống chúng ta bắt đầu chấm dứt ngay trong cái ngày mà chúng ta giữ im lặng trước những vấn đề hệ trọng” – nếu lúc nào cũng im lặng sẽ có những tác hại, nhất là trước những vấn đề hệ trọng, cho nên cần phải lên tiếng đúng nơi, đúng lúc, xuất phát từ thiện ý tốt đẹp.
+ Để bày tỏ chính kiến của bản thân truớc những vấn đề quan trọng của cuộc sống, là tiếng nói của chân lí, của lẽ phải, thể hiện bản lĩnh, sự tự tin của bản thân.
+ Lên tiếng để đấu tranh chống lại cái ác, cái xấu, cái bạo ngược trong cuộc sống để bênh vực cho cái tốt, cái yếu, lẽ phải. Bày tỏ sự yêu thương, chia sẻ với cuộc đời, con người.
+ Lên tiếng để mang niềm vui, tiếng cười cho cuộc đời.
– Mỗi chúng ta cần nhận thức đúng hoàn cảnh, vị trí của mình, có lí trí sáng suốt, có tấm lòng nhân ái, có trái tim nhiệt huyết và dũng cảm để biết khi nào cần lên tiếng, khi nào cần im lặng.
3. Mở rộng
– Phê phán những người không biết im lặng khi cần thiết và không lên tiếng bảo vệ chân lí, lẽ phải, thể hiện chính kiến.
– Phân biệt im lặng với sự nhu nhược, vô tâm, thờ ơ, vì đó không phải là “cấp độ cao nhất của sự khôn ngoan”.
– Lên tiếng phải đi kèm với hạnh động thiết thực có ý nghĩa.
4. Bài học nhận thức và hành động
– Cần nhận thức đúng đắn để vừa biết im lặng , vừa phải lên tiếng trong những hoàn cảnh, vị trí nhất định bằng một lí trí sáng suốt, tấm lòng nhân ái, trái tim nhiệt huyết và dũng cảm.
– Vận dụng cụ thể trong cuộc sống trên mọi lĩnh vực.