Đề bài: Nghị luận về câu nói: Tôi sợ một ngày nào đó công nghệ sẽ lấn át sự tương tác của con người. Thế giới sẽ có một thế hệ những kẻ ngốc (Albert Einstein). Trình bày suy nghĩ của anh chị về câu nói trên.
Bài làm
“Mạng xã hội – thứ dùng để chia sẻ, cũng đi bên lằn ranh chia rẽ”. Nguyễn Ngọc Tư từng có những trăn trở, suy tư như thế khi luận bàn về bản chất của mạng xã hội. Sống trong thời đại con người không cần gặp mặt để kết nối, mất mạng có lẽ là hai từ đáng sợ nhất mà một người bình thường có thể nghe. Tưởng tượng và suy nghĩ, liệu một ngày có bao nhiêu người rơi vào trạng thái hoảng hốt ấy nhỉ? Vai trò của công nghệ trong quan hệ nhân tính của con người từng được Albert Einstein dự đoán: “Tôi sợ một ngày nào đó, công nghệ sẽ lấn át sự tương tác của con người. Thế giới sẽ có một thế hệ những kẻ ngốc.”
Sự tương tác là hành động tác động qua lại, là những chia sẻ để cùng hướng tới mục tiêu chung tạo ra sự kết dính giữa con người với con người, con người với xã hội. Còn công nghệ là sản phẩm trí tuệ do con người tạo ra, giúp giải quyết vấn đề đem lại lợi ích và năng suất. Câu nói của Albert Einstein bày tỏ sự lo lắng về một hiện thực xảy ra trong tương lai: Con người tạo ra công nghệ nhưng lại bị chính công nghệ thao túng làm tổn thương và “biến dạng” tâm hồn con người. Từ đó mỗi người cần nhìn nhận lại vai trò của công nghệ trong quan hệ nhân tính của con người. Đây là hồi chuông cảnh tỉnh trong thời đại mà chúng ta đang sống.
Thế giới “động” mà mỗi người luôn khao khát không đơn thuần là hoạt động của tay chân, não bộ, mà còn là “động” của tấm lòng, của cảm xúc. Giữa người với người rất cần có sự tương tác, bởi lẽ đó là sự sẻ chia toàn diện: thông tin, cảm xúc, sự quan tâm, trách nhiệm… chính những tương tác đó giúp con người có nhận thức đầy đủ hơn về bản thân mình, giúp chúng ta mạnh mẽ hơn vì sâu bên trong, ta ý thức được trách nhiệm và bổn phận của mình. Tương tác giúp cho cuộc đời của cá nhân luôn hiện diện trong cuộc đời của người khác và họ cũng cảm nhận được cuộc đời của người khác trong cuộc đời của chính mình. Đó là mối quan hệ gắn bó giữa con người với con người trong mối quan hệ tình cảm có chiều sâu.
Khi thời đại của mạng xã hội lên ngôi, có lẽ sợi dây tình cảm đang trở nên mong manh bởi sự tương tác giữa người – người đang dần trở nên lỏng lẻo. Đó chính là biểu hiện rõ nét cho sự tiên báo của Albert Einstein: “Tôi sợ một ngày nào đó, công nghệ sẽ lấn át sự tương tác của con người.” Kể từ khi chiếc điện thoại thông minh ra đời, mỗi cá thể đang tự tạo lập cho mình một thế giới riêng. Có chiếc điện thoại trong tay, con người có thể làm được rất nhiều thứ: kết bạn, chuyện trò,….. tất cả được thực hiện trên một thiết bị cầm tay nhỏ. Câu nói của nhà thiên tài Vật lý như trở thành sự hiện tại tiếp diễn bởi lẽ sức hấp dẫn của Internet rất khó cưỡng. Đắm chìm trong thế giới ảo ấy, cái tôi như được xoa dịu đi phần nào. Vô hình chung, chúng ta sẽ không chỉ đánh mất đi sự tương tác giữa con người với nhau mà còn đánh mất đi sự tương tác với thiên nhiên, thế giới và cuối cùng là với chính mình.
Những người bị mạng xã hội dắt mũi và rơi vào thế giới mộng tưởng hão huyền, đầy hỗn loạn là “một thế hệ những kẻ ngốc”. Mạng Internet, trước hết đem đến cho thế giới này một sự phủ sóng và kết nối tuyệt vời. Lần đầu tiên, con người có thể gặp một người bạn cách mình vạn dặm, lần đầu tiên những tò mò có thể được giải đáp chỉ sau vài cú kích chuột. Tuy nhiên, cơ hội sẽ đi kèm với thách thức, có tiềm năng sẽ đi kèm với mối nguy hại tiềm ẩn. Pascal cho rằng: “Con người là một cây sậy biết tư duy. Thiên nhiên chỉ thấy nó nhỏ bé mà không biết rằng nó đầy sức mạnh”. Nếu không biết sử dụng Internet đúng cách, con người sẽ đánh mất khát khao được chinh phục kiến thức. Những bộ óc đang dần ý lại bởi những tiện ích công nghệ, những hoạt động cần sự tương tác đã được thay thế bởi nhảy sáng trên màn hình. Đó chẳng phải là “thế giới sẽ có thế hệ của những kẻ ngốc” hay sao?
Tôi không nghĩ rằng ai sử dụng công nghệ cũng là kẻ ngốc. Chỉ những kẻ để cho công nghệ lấn át mình mới đáng chê trách và lên án. Nhìn vào thực tế, những sản phẩm của công nghệ đã thay đổi đời sống con người. Chuyên gia về trí tuệ nhân tạo Phạm Thành Nam là người sáng tạo nên Trí Nhân, dựa trên hình dáng của robot InMoov, với mục đích chính là phục vụ giáo dục, mà cụ thể là một trợ giảng. Trí Nhân còn được mô phỏng sinh học với tim nhân tạo ở ngực và một chuỗi xoắn kép DNA. Ngoài ra, Trí Nhân được chạy trên nền tảng xử lý thông tin từ Google và có thể trả lời hàng vạn câu hỏi được đặt ra. Đồng thời, người máy này có thể giao tiếp lưu loát bằng tiếng Việt, tiếng Anh và dịch nhiều thứ hoặc câu sang các loại ngôn ngữ khác. Là một trong ba sản phẩm tự hào Việt Nam 2020, robot Trí Nhân mang theo khát vọng thúc đẩy một nền giáo dục mới, nơi mà học sinh được khơi dậy tinh thần và đam mê sáng tạo.
Là thế hệ trẻ may mắn được tiếp cận sớm với công nghệ thông tin, tôi nhận thức được tầm quan trọng của việc giữ cho mình một tinh thần vững vàng trước sự bùng nổ của công nghệ số. Bill Gates đã nói: “Internet trở thành quảng trường cho ngôi làng toàn cầu của tương lai” và sẽ luôn có chỗ đứng ở trên “quảng trường” cho những người trẻ có năng lực. Kẻ ngốc dù cho có tồn tại thì vẫn hiện diện những người đang đấu tranh vì một xã hội phát triển và văn minh.
Hãy để công nghệ dẫn đưa những em học sinh nghèo đến với con đường tri thức, hãy để công nghệ cứu sống những người bệnh khỏi vòng tay của tử thần. Hãy để ánh sáng của màn hình xóa đi hố thẳm sáng tối, truyền cảm hứng cho những ước mơ, khát vọng bay xa mãi mãi tới những bầu trời rộng mở. Chỉ khi ấy, công nghệ mới xứng đáng trở thành thước đo biểu trưng cho trí tuệ và nhân văn, kết nối mọi người trong một xã hội văn minh và hiểu biết.