Nghị luận xã hội về sống có đạo lí qua câu chuyện Mẹ nghèo

Đề bài: Đọc văn bản sau:

MẸ NGHÈO

Quê mình hễ mùa mưa lại ngập. Hồi ấy, con chập chững vào lớp Một, ngày ngày vượt hai cây số đến trường. Có bữa, mưa giăng đầy trời, nước ngập đến gối. Con nhìn ra, rơm rớm. Mẹ bảo:

– Thôi, hôm nay để mẹ cõng.

Mẹ cắp chiếc nón lá, cõng con trên lưng vượt qua dòng nước.

Con đậu Đại học, ra trường lấy được cô vợ giàu thành đạt. Cuối tuần, con đưa mẹ đến siêu thị.

– Thôi, đường ngược chiều rồi. Mẹ chịu khó tự vào. Tiền nè. Tôi có việc phải đi!

(Nguồn Internet)

Suy nghĩ của anh/chị về câu chuyện ngắn trên.

Bài làm

1. Mở bài

Tình mẫu tử luôn là sợi dây thiêng liêng, bền chặt nhất trong đời người — nơi chứa đựng tình yêu thương vô điều kiện và sự hi sinh thầm lặng. Câu chuyện “Mẹ nghèo” ngắn gọn nhưng sâu sắc đã khắc họa hai hình ảnh đối lập: người mẹ nghèo lam lũ hết lòng vì con và người con thành đạt nhưng vô tâm, lạnh nhạt với mẹ. Qua đó, câu chuyện gửi đến mỗi chúng ta thông điệp đầy nhân văn về lòng hiếu thảo và đạo làm con trong cuộc sống hôm nay.

2. Thân bài

* Nêu được ý nghĩa, nội dung câu chuyện.

– Câu chuyện ngắn nhưng để’ lại trong lòng người đọc những cảm xúc trái chiều và mang ý nghĩa giáo dục cao.

– Với người mẹ: thương yêu che chở cho con. Đời sống vật chất tuy có thiếu thốn nhưng bù lại đó là tấm lòng hi sinh bao la của người mẹ. Hình ảnh người mẹ nghèo cõng con đi học dưới cơn mưa giăng kín đất trời đã gợi lên trong lòng người đọc sự xúc động về tình mẫu tử thiêng liêng, cao đẹp.

Nghị luận xã hội về sống có đạo lí qua câu chuyện Mẹ nghèo

– Với người con: là một sự vô tâm đáng trách. Cách ứng xử của anh khi chở che mẹ đến siêu thị đã bộc lộ một cách sống lỗi đạo, thiếu sự chân thành và có phần thực dụng. Ở người con, tiền bạc vật chất có dồi dào nhưng thiếu hẳn tấm lòng.

=> Câu chuyện hàm ý nhắc nhở về cách sống có đạo lí đặc biệt là với bậc sinh thành.

* Bàn luận, chứng minh.

– Cha mẹ luôn thương yêu con, sẵn sàng hi sinh vì con. Thời thơ ấu mẹ chĩnh là điểm tựa của con. Đặc biệt trong hoàn cảnh nghèo khó thì những người mẹ quê lại càng vất vả hơn. Nhưng tỏa sáng ở mẹ vẫn là tình mẫu tử thiết tha cảm động. Cả đời mẹ một lòng vì con mà không đòi hỏi sự đáp đền.

– Phận làm con, phải biết đến công ơn, sự hi sinh của cha mẹ đã nuôi dạy ta nên người mà có sự ứng xử, cách sống cho phải đạo. (dẫn chứng minh họa)

– Trong xã hội ngày nay, khi đời sống ngày càng phát triển, con người bị cuốn vào vòng xoáy của vật chất có lúc đã đánh mất đi tình cảm tốt đẹp mà chính họ cũng không nhận biết. Hành động của người con trong câu chuyện trên đáng phê phán. Anh ta đã thiếu sự quan tâm đến người mẹ ngày nào đã từng cõng anh đi học dưới mưa. Đặc biệt có thể’ xem đó là hành vi “bội bạc’, sống thiếu tình người. Xã hội không tha thứ cho những người con bất hiếu.

* Bài học nhận thức và hành động.

– Là con, ta phải biết thương yêu quan tâm đến cha mẹ. Đặc biệt là lúc tuổi già, đừng nên để cha mẹ sống trong buồn tủi cô đơn.

– Sống hiếu thuận với cha mẹ là điều thiết yếu góp phần xây dựng gia đình văn hóa, giáo dục xã hội cho nếp sống ngày càng chân – thiện – mĩ.

3. Kết bài

Câu chuyện “Mẹ nghèo” khép lại bằng nỗi xót xa nhưng mở ra một lời nhắc nhở thấm thía: giàu sang vật chất chẳng có ý nghĩa gì nếu con người đánh mất tình cảm và đạo lý làm người. Hãy biết trân trọng, yêu thương và đền đáp công ơn sinh thành, vì cha mẹ là bến bờ yêu thương duy nhất không bao giờ đổi thay trong cuộc đời mỗi chúng ta.

Yêu thích

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *