Đề bài: Bằng hiểu biết của mình, hãy bàn luận về quan niệm: “Đất Là Mẹ” và thái độ của con người ngày nay đối với đất đai (trong một đoạn văn khoảng 200 chữ).
Bài làm
Mở bài
Từ thuở xa xưa, con người đã coi đất là cội nguồn của sự sống, là nơi sinh ra và nuôi dưỡng muôn loài. Hình ảnh “Đất là Mẹ” không chỉ là một cách ví von giàu sức gợi mà còn chứa đựng triết lý sâu sắc về mối quan hệ gắn bó máu thịt giữa con người và thiên nhiên. Trong xã hội hiện đại, quan niệm này vẫn giữ nguyên giá trị, nhắc nhở mỗi chúng ta về bổn phận trân trọng và gìn giữ đất đai.
Thân bài
1. Giải thích
– Đất là Mẹ:
+ Đất theo nghĩa hẹp là đất đai, nghĩa rộng là Trái Đất, tức mọi thứ của thiên nhiên.
+ Mẹ ban cho mỗi người sự sống, chăm sóc và nuôi dưỡng cả thân thể và tâm hồn.
=> Đất cũng vậy. Đất sinh ra con người, cho con người nơi ở, nước uống, thức ăn, đồ mặc… Đất nuôi dưỡng tâm hồn con người bằng những đồi hoa, bằng những vườn trái chín, bằng con sông uốn lượn…
2. Lí giải: vì sao tác giả coi “Đất là Mẹ”?
– Vì đó là quan niệm từ cổ xưa: Đất mẹ, thần đất mẹ Gaia, Đemete…
– Vì Đất là khởi nguyên và liên quan trực tiếp đến sự sống của con người.
– Cách so sánh gợi được vai trò của đất với nhân loại.
3. Chứng minh
– Ta trồng cây trên đất đai.
– Ta xây nhà trên đất.
– Ta khai thác biết bao tài nguyên từ lòng đất…
4. Bàn luận
– Đất là Mẹ: quan niệm đúng đắn, cách ví von giản dị mà giàu sức gợi tả, dù hàng trăm năm vẫn có ý nghĩa và thiết thực.
– Ngày nay, ta chưa hiểu được tầm quan trọng của đất, ta đang tàn phá đất đai, đó là tự hủy hoại mình.
5. Vận dụng
– Bảo vệ đất đai là bảo vệ cuộc sống.
– Cần phục hồi những miền đất bị con người biến thành khô cằn, sỏi đá.
6. Liên hệ bản thân
Kết bài
“Đất là Mẹ” không chỉ là một hình ảnh thiêng liêng trong tâm thức nhân loại mà còn là lời nhắc nhở rằng bảo vệ đất chính là bảo vệ sự sống của chính mình. Nếu biết gìn giữ và chăm sóc, đất sẽ tiếp tục nuôi dưỡng con người qua bao thế hệ. Ngược lại, nếu thờ ơ hay tàn phá, chúng ta sẽ đánh mất vòng tay chở che của Mẹ và tự đẩy mình vào nguy cơ diệt vong.