Nghị luận: Có phải khi nào chậm cũng là thư thái cẩn trọng suy nghĩ thấu đáo không?

Đề bài: Theo em, có phải khi nào chậm cũng là thư thái, cẩn trọng, suy nghĩ thấu đáo không? Hãy trả lời bằng một bài văn nghị luận ngắn (khoảng 1,5 trang giấy thi).

Bài làm

– Dẫn dắt vào vấn đề nghị luận.

Cuộc sống hiện đại đang diễn ra với tốc độ chóng mặt, khiến con người ngày càng quen với nhịp sống vội vã, gấp gáp. Thế nhưng, giữa dòng chảy ấy, nhiều người lại chọn sống chậm – sống thong thả, sâu sắc và thấu đáo hơn với chính mình. Có ý kiến cho rằng: “Chậm là thư thái, là cẩn trọng, là suy nghĩ thấu đáo.” Nhưng liệu có phải khi nào chậm cũng mang lại những giá trị tích cực như vậy? Câu hỏi ấy khiến em phải suy nghĩ, bởi không phải lúc nào chậm cũng đồng nghĩa với sự sâu sắc, đúng đắn.

– Giải thích: Sống chậm là một quan niệm về cách tổ chức, vận hành đời sống với nhịp điệu chậm rãi, thong thả, thoát khỏi những áp lực đời sống đến từ guồng quay hối hả của sinh kế. Sống chậm cho phép ta cảm nhận, nghiền ngẫm, thưởng thức thấu đáo, tìm cách xoay xở sao cho vừa vặn với cuộc sống của mình. Nói như tiến sĩ Đặng Hoàng Giang, sống chậm cho phép ta được “ở nhà” trong chính con người minh.

Nghị luận: Có phải khi nào chậm cũng là thư thái cẩn trọng suy nghĩ thấu đáo không?

– Bàn luận vấn đề:

+ Sống chậm cũng là hình thức tư duy, sống, làm việc, ứng xử một cách cẩn trọng, có sự kiểm chứng, thực chứng toàn diện, đa chiều, thấu đáo. Người sống chậm từ chối sự vội vàng phán xét, cách bày tỏ thân tình vồn vã, vồ vập mang tính thời thượng, vụ lợi. Lối sống hiện đại xu thời, nịnh đời luôn vấp phải sự dị ứng của những người sống chậm. Bởi người sống chậm thấu hiểu và cảm nhận sâu sắc điều gì làm nên giá trị bản thân và hạnh phúc cuộc sống của mình, họ vô tham và không bị nhiễm thói hưởng thụ bạt mạng, làm việc kiệt sức, người sống chậm biết cân bằng và điều tiết chính mình trong sự hài hòa với những mối quan hệ xung quanh…. Sống chậm cho phép con người dao du, vô vi, tri túc trước những biến thiên hối hả của thời cuộc mà một giá trị được coi là chân lí của hôm nay có thể trở thành thứ lỗi thời, rẻ rung ngay trong xế chiều hôm ấy.

+ Sống chậm không phải là chậm chạp, uể oải với một tinh thần nhàm chán, đơn điệu, nhạt nhẽo. Sống chậm cũng không phải là sự chần chừ bỏ lỡ các cơ hội sống chính đáng tốt đẹp. Cần phân biệt sống chậm với lối sống nhàn hạ, lười nhác, trở thành gánh nặng cho người khác, phân biệt lối sống chậm với lối sống tụt hậu, mai một đi ý chí và khát vọng sống…

+ Sống chậm sống cẩn trọng là tốt nhưng không có nghĩa là ta có thể kiểm soát được mọi rủi ro sẽ xảy đến. Cuộc sống luôn ẩn chứa những điều ngẫu nhiên, bất ngờ, sự cẩn trọng là chuẩn bị tư thế, tâm thế vững vàng nhất để đối mặt chứ không phải sự cố chấp duy ý chí hoặc trốn chạy, sống chậm sống cẩn trọng cũng không có nghĩa là sống toan tính, lùi lại để đẩy người khác ra đương đầu với mất mát tổn thất.

– Bài học nhận thức hành động:

+ Sống chậm là một lối sống nhiều ưu điểm, nhưng không có lối sống nào là tuyệt đối chính xác và phổ quát với tất cả mọi người, lối sống nào, bất luận trên phương thức nào, thành quả đạt được ra sao đều phải dựa trên sự nhân văn.

+ Mỗi người cần lựa chọn cho mình lối sống phù hợp với hoàn cảnh, với bản thân, với từng tình huống trong cuộc sống.

– Khẳng định vấn đề cần nghị luận.

Cuối cùng, em nhận ra rằng chậm không phải lúc nào cũng là thư thái hay thấu đáo, mà còn tùy vào cách ta sống và lý do đằng sau sự chậm ấy. Một người sống chậm để cảm nhận cuộc đời thì đáng trân trọng, nhưng nếu chậm vì sợ hãi, trì hoãn hay buông xuôi thì lại là điều đáng lo. Sống chậm, sống nhanh – quan trọng nhất là sống tỉnh táo, có ý thức, phù hợp với hoàn cảnh và giá trị mình theo đuổi. Là học sinh, em hiểu rằng cần học cách điều chỉnh tốc độ sống của mình sao cho hài hòa: biết chậm lại để lắng nghe, nhưng cũng sẵn sàng tăng tốc để không bỏ lỡ những cơ hội quan trọng trong hành trình trưởng thành.

Yêu thích

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *