Đề bài: Viết một bài văn nghị luận (khoảng 600 chữ) trình bày suy nghĩ của anh/chị về ý kiến: “Con suối nhỏ chảy ra tới biển; thấy trước mắt mình là khoảng lặng xanh thẳm và bao la và hoà mình vào khối nước màu xanh vĩ đại ấy, chớ nên quên nguồn nước nhỏ trên cao mà từ đó con suối đã bắt đầu, chớ nên quên con đường nhỏ dài, gập ghềnh sỏi đá mà nó đã đi qua”. (Raxun Gamzatop).
Bài làm
Nhà thơ Rasul Gamzatov từng nói rằng: “Con suối nhỏ chảy ra tới biển, nhìn thấy trước mắt mình là khoảng không xanh thẳm bao la và hòa mình vào khối nước màu xanh vĩ đại ấy, chớ quên nguồn nước nhỏ trên núi cao mà từ đó con suối đã bắt đầu, chớ nên quên con đường nhỏ dài, gập ghềnh sỏi đá mà nó đã phải đi qua”. Câu nói của nhà thơ nhắc nhở chúng ta về lối sống tri ân, đặc biệt là với những điều quan trọng giúp con người đạt được những thành công trong cuộc sống.
[Giải thích vấn đề nghị luận] Câu nói mang tính triết lí sâu sắc, gợi cho người đọc nhiều suy ngẫm. Hình ảnh biển – khoảng lặng xanh thẳm và bao la, khối nước màu xanh vĩ đại tượng trưng cho những thành công to lớn, rực rỡ của mỗi con người hay đó cũng là một nơi, một ước mơ mà mỗi người hướng đến. Hình ảnh biển rộng mênh mông thật đáng ghi nhớ, nhưng cũng thể quên đi nơi xuất phát của dòng suối nhỏ, đó là cội nguồn của nó và những con đường gập ghềnh sỏi đá mà dòng suối nhỏ đi cũng cần được ghi nhớ. Từ hình ảnh cội nguồn của dòng suối nhỏ và hình ảnh con đường gập ghềnh sỏi đá mà dòng suối đi qua, nhà thơ muốn nhắc đến nguồn cội hay cũng chính là quê hương của mỗi con người bởi quê hương đã bồi đắp cho mỗi người hành trang quý giá để đi đến những miền đất hứa, để đạt được những thành công vĩ đại. Và khi đã đạt được những thành công, đến được những vùng đất trong mơ của bản thân, con người không nên quên đi những ngày tháng vất vả, khó khăn mà bản thân đã trải qua.
[Vai trò quan trọng của quê hương đối với mỗi con người] Quê hương là điểm tựa quan trọng của mỗi con người. Quê hương nuôi ta khôn lớn trưởng thành, cho chúng ta những kí ức tuổi thơ tươi đẹp. Quê hương nuôi dưỡng tâm hồn con người và trao cho mỗi người hành trang văn hóa địa phương phong phú và tốt đẹp. Quê hương cũng là động lực để chúng ta phấn đấu, cố gắng trên đường đời. Và nơi thân thương, yêu dấu ấy, nơi có những người thân yêu của chúng ta, cũng là nơi để ta trở về, là nơi luôn dang tay chào đón chúng ta sau những năm tháng vất vả, khó khăn, mệt nhọc.
[Dẫn chứng về vai trò của quê hương] Quê hương luôn là một điều vô cùng đặc biệt trong mỗi con người. Bởi vậy mà thơ văn viết về quê hương đất nước nhiều vô kể mà không hề giống nhau, cũng không gây nhàm chán. Mỗi tác phẩm là một âm hưởng, cảm xúc khác nhau về quê hương mà mỗi khi đọc, lòng yêu quê hương đất nước lại cuồn cuộn trong ta.
[Lí giải tại sao cần trân trọng những ngày tháng gian nan trên hành trình chinh phục những ước mơ] Trân trọng và ghi nhớ những ngày tháng gian khổ trên con đường đến thành công, hiện thực hóa ước mơ sẽ giúp chúng ta trân quý thành quả hôm nay ta nhận được. Ghi nhớ những ngày tháng ấy cũng là để ta cảm thấy tự hào về bản thân, tự hào về sự nỗ lực cố gắng của chính mình. Không quên những ngày tháng trong quá khứ cũng là để ta không đánh mất chính mình, luôn nhớ bản thân đã là con người tốt đẹp, giàu nghị lực biết bao. Nhớ để bản thân không rơi vào những cạm bẫy trong cuộc sống, để phấn đầu ngày một phát triển, tốt đẹp hơn. Trân trọng quá khứ của mình cũng thể hiện chúng ta là những người biết tri ân bởi ta không chỉ biết ơn mình của quá khứ mà còn biết ơn những người đã giúp đỡ mình trong lúc khó khăn, hoạn nạn. Ghi nhớ không nhất thiết là để trả ơn mà là để ta sẽ sống làm sao để không lãng phí sự giúp đỡ, tin tưởng của họ dành cho chúng ta.
[Mở rộng vấn đề nghị luận] Yêu quý và tự hào về cội nguồn của mình là một điều cần thiết và vô cùng tốt đẹp. Mỗi chúng ta cần sống và làm việc thật tốt đề làm rạng danh quê hương và có những đóng góp thiết thực cho quê hương mình. Cần lên án những con người có lối sống vô ơn, bội bạc, chối bỏ nguồn gốc xuất thân hay bịa đặt, chê bai nơi chôn rau cắt rốn của mình. Những người như vậy không xứng đáng được quê hương che chở, bao bọc. Bên cạnh đó chúng ta hay là những người sống biết tri ân, không nên lãng quên những điều tốt đẹp trong quá khứ của bản thân và của người khác, đặc biệt là của quê hương, đất nước mình. Đồng thời hãy tự tin vào bản thân, đừng ngại nhắc về những ngày tháng vất vả của chính mình vì đó là nơi ghi dấu sự cố gắng, nỗ lực của chúng ta mạnh mẽ nhất.
Chỉ với một lời nói nhà thơ Rasul Gamzatov đã đem đến cho chúng ta những bài học cuộc sống vô cùng quý giá. Câu nói nhắc nhở chúng ta về cội nguồn quê hương và để có được thành công chúng ta phải trải qua những ngày khó khăn, vất vả để ta biết yêu quý và trân trọng thành công của mình.