Đề bài:
Con chim bị mù hay ta không hiểu?
Nơi khu vườn anh nhà văn nọ có một cây si rất rậm rạp, lá xanh quanh năm. Từ phòng viết của mình, qua tấm cửa kính, anh có thể nhìn thây cây si ấy. Thói quen của anh là thức dậy sớm mỗi ngày để viết, và anh vô cùng ngạc nhiên khi có một dạo nọ, ngày nào cũng có một con chim tới đâm vào cửa phòng anh. Nhiều ngày liên tục, sáng nào cũng vậy, anh đã có ý nghĩ: Phải chăng con chim đó bị mù? Hay bị một chứng bệnh nào đó?
Sự lí giải không được thoả mãn, lại nhiều ngày tiếp tục trôi qua. Cho tới một hôm, anh quyết định bước ra khỏi cửa phòng mình. Trước mắt anh là một cảnh tượng qúa đẹp đẽ: Một cây si lung linh xanh thẫm in hình trên tâm kính, như thể ở một nơi nào đó thật xa, trong một không gian rộng hơn, sâu hơn. Và anh biết con chim nhỏ bé kia đã “chán” cây si quen thuộc mỗi ngày của mình khi nó bất ngờ phất hiện ra một “cây si” khác. Nó đã đâm đầu vào đó để mong tìm tới một nơi đẹp đẽ hơn, lung linh hơn.
(Theo Inernet)
Suy nghĩ của anh/chị về vấn đề đặt ra trong câu chuyện trên.
Bài làm
1. Mở bài
Trong cuộc sống, đôi khi con người mải miết đi tìm những điều xa vời mà quên mất giá trị của thực tại đang hiện hữu quanh mình. Câu chuyện “Con chim bị mù hay ta không hiểu?” mang đến cho ta một bài học sâu sắc: không phải lúc nào cái mới, cái lung linh cũng là điều tốt đẹp hơn; đôi khi, chính những gì quen thuộc, giản dị trong hiện tại mới là hạnh phúc thật sự mà ta cần trân trọng.
2. Thân bài
* Ý nghĩa của câu chuyện:
– Cây si rậm rạp, xanh lá quanh năm là thế’ giới sống của con chim bé nhỏ.
– Một cây si lung linh xanh thẫm in hình trên tấm kính là thế’ giới ảo, thế’ giới
mà con chim bé nhỏ kia đang kiếm tìm.
– Con chim bé nhỏ “chán cuộc sống hiện tại, đi tìm một thế’ giới khác nên nó đã nhiều lần đâm đầu vào tấm kính. Nhưng đó là một thế’ giới xa vời.
– Trong cuộc sống cũng có khi con người bỏ quên thực tại, đi tìm những điều viển vông, khó thành hiện thực.
* Bình luận về ý nghĩa của câu chuyện:
– Cuộc sống con người luôn diễn ra với những vòng quay chóng mặt khiến ta
đội khi không nhận ra cái chúng ta đang có là hạnh phúc thực sự. Vì vậy, con người hay lãng quên thực tế’ để’ rồi mải mê đi tìm những điều viển vông khó thành hiện thực.
– Xã hội hiện nay có rất nhiều những con người đang chạy theo những ảo vọng, những ước mơ quá tầm để’ rồi nhận lấy những thất bại.
– Tuy nhiên, nếu hiện thực quá đau khổ và sự thật quá phũ phàng thì con người nên chạy chốn hay đối diện hiện thực? Hãy nghĩ đến những điều tích cực và lạc quan sẽ khiến ta dễ chịu, và cảm thấy cuộc sống của mình có ý nghĩa, có giá trị hơn.
* Bàn bạc, mở rộng vấn đề.
– Hướng đến những điều không thực tế, những ước mơ quá tầm, con người dễ rơi vào ảo vọng.
– Tuy nhiên, cuộc sống thực tại nếu có những đau khổ, bế’ tắc, những trắc trở, chông gai, có những điều không như ta mong muốn con người cũng phải tìm đến những con đường khác để’ đi. Biết đâu người ta có thể’ tìm thấy niềm vui hay một điểm tựa tinh thần để’ họ vươn lên.
* Bài học:
– Nên trân trọng những giá trị hạnh phúc mà bản thân mình đang có.
– Cũng cần có những ước mơ nhưng là những ước mơ trong tầm tay để không rơi vào thấ’t bại.
3. Kết bài
Câu chuyện trên khiến ta nhận ra rằng: chạy theo ảo vọng chỉ khiến con người đánh mất chính mình và những giá trị chân thật của cuộc sống. Hạnh phúc không nằm ở những thứ xa vời, mà ở cách ta nhìn nhận và trân quý hiện tại. Biết bằng lòng với những gì mình đang có, sống chân thành và lạc quan – đó mới là cách để mỗi người tìm thấy “bầu trời” thật sự của riêng mình.