“Là con người, sự vĩ đại của chúng ta không nằm nhiều ở việc cải tạo thế giới – đó là thần thoại của thời đại nguyên tử. Mà nằm ở khả năng ta cải tạo chính mình”
– 𝐌𝐚𝐡𝐚𝐭𝐦𝐚 𝐆𝐫𝐚𝐧𝐝𝐡𝐢
Nghị luận xã hội về câu nói của Mathatma Grandhi.
Cuộc đời thương hải tang điền đổi thay khó đoán, một mai ta khát khao mơ ước lớn lao, kỳ vọng vươn xa nơi những ánh sao trời,ta phải vượt khỏi những cảnh giới phàm trần để tiến gần hơn tới ước mơ, ta sẽ thấm nhuần chân lí: “Là con người, sự vĩ đại của chúng ta không nằm ở việc thay đổi thế giới, đó là thần thoại của thời đại nguyên tử mà nằm ở khả năng cải tạo chính mình”
”Là con người, sự vĩ đại của chúng ta không nằm ở việc cải tạo thế giới”. Khẳng định trên thật xác đáng! Cố nhiên, con người là những “cỗ máy kì diệu nhất”, không có một phát minh nào trác tuyệt hơn chính chúng ta. Vì thế, hãy cứ sống thật, sống hết mình từng khoảnh khắc, đừng mong cầu việc cải tạo thế giới 8 tỉ người đa thanh đa diện này. Chính bởi mỗi chúng ta chỉ là một bông hoa tươi bé nhỏ, hiện hữu giữa bạt ngàn hương sắc của thế gian, một mình ta không thể đổi thay nhịp sống trên địa cầu, không thể dùng hương thơm vùi lấp những xấu xa tiêu cực còn tồn tại, cũng chẳng thể lan tỏa hương hoa đến mọi bến đỗ trầm buồn. Là một đóa hoa ta chỉ có thể góp một phần hương sắc cho đời để cuộc sống thêm đẹp tươi, dịu dàng. Sự vĩ đại không đến từ những việc làm lớn lao, mà sự vĩ đại đến khi ta làm những điều nhỏ bé với một tình yêu vĩ đại. Ai cũng muốn cải tạo thế giới, muốn ông trời đừng bất công nhưng liệu có mấy ai biết cải tạo chính mình? Lưu Quang Vũ từng viết:
“Ta vẫn hay chê cuộc đời này méo mó
Sao ta không tròn ngay từ trong tâm”
Nhân vô thập toàn” là chân lý muôn thưở, đã là con người thì không có ai hoàn hảo cả, ai cũng có trong mình những khuyết điểm. Mà chính những khuyết điểm ấy sẽ là cơ hội để ta cải tạo chính mình, cơ hội để ta”trở nên vĩ đại”. Bông tuyết – nụ cười của Thiên Thần còn không trong sạch hoàn toàn, vì thế mà con người ta không nên mưu cầu sự hoàn hảo. Hãy cứ là chính mình, nỗ lực hết sức rồi thời gian sẽ trả lời cho tất cả. Điều quan trọng là bản thân bạn có dám bước ra khỏi vùng an toàn để đón nhận những điều mới mẻ, nắm bắt cơ hội đúng lúc để tạo nên giá trị của chính mình hay không?
Cuộc đời sẽ không bao giờ công bằng và dễ dàng chinh phục, bạn hãy làm quen với điều đó! Mưu cầu cải tạo thế giới, đổi thay cuộc đời thật quá viển vông! Bởi thế nên điều đó đã đi vào dĩ vãng, nó chỉ còn là thần thoại của thời đại nguyên tử. Sống thật với hiện tại, chấp nhận sự thiếu xót của mình mới làm nên điều vĩ đại. Cải tạo chính mình, thay đổi bản thân, sống không giới hạn là cách để ta sống thật sâu. Và chỉ có sống thật sâu, không hoài phí tuổi đời mới làm nên giá trị của cuộc sống. Những người như Phạm Lữ n, những ai đã đi quá nửa đời người mới hoài niệm và luyến tiếc:
“Nếu biết trăm năm là hữu hạn
Cớ gì ta không sống thật sâu”
Vì thế, khi còn trẻ, khi dòng nhựa sống còn dồi dào ôm ấp trái tim, hãy cải tạo chính mình, hãy trở thành phiên bản tuyệt vời nhất! Sống làm sao để sự tồn tại của bạn dẫu 10, 20 năm sau khi bạn từ biệt cõi đời còn lưu dấu vẹn nguyên. Thời gian không chờ đợi ai, những người xung quanh không ai chờ đợi sự trì hoãn của bạn. Hãy bắt tay vào làm việc, hãy nỗ lực hết sức dẫu biết có thể thành công cũng có thể thất bại. Đó chính là cách cải tạo chính mình, cách để thời gian qua đi một hạt cát trơ trọi bên đời tìm thấy mình trong dáng hình hạt ngọc. Thay vì trải da ngựa trên từng cung đường để bước đi trong êm ái, hãy lấy da ngựa làm đôi giày cho mình. Thay vì ước mơ cải tạo thế giới, hãy cải tạo chính mình. Sự vĩ đại nằm ở điều đó!
“Có thể chúng ta sinh ra không định sẵn để trở thành một ngôi sao, nhưng chúng ta vẫn có thể trở thành đom đóm”(Lư Tư Hạo). Sự vĩ đại không phải một điều gì quá xa vời, đó chính là sống hết mình, chính là cải tạo bản thân để được trông nhìn thế giới bằng đôi mắt khác chứ không phải đợi thế giới công bằng với bạn! Phép màu của nhân loại sẽ chiếu cố bạn nếu biết cải tạo chính mình!